Hàng ngày cách đọc của mình là thông qua các bài post trên facebook, và instagram hoặc nếu muốn đọc thì đọc sách luôn. Chủ đề thường là các bài về phượt phủng, xuyên Việt, review nọ chai. Cũng hay xem youtube cho nhanh :v Chứ ít khi đọc qua website hay blog. Nhưng ít không có nghĩa là không có nhé :v
1.Blog của mình :v https://huyencass.com/
Mình có thói quen viết lách, và cũng có thói quen đọc lại các bài mình viết luôn. Trước viết sổ nhật ký còn đọc ngược lại thì biết rồi đấy. Xong dùng facebook thì hay viết note, vì viết post thì hay bị trôi đi quá, tìm lại cũng khó. Nhưng sau đó muốn có không gian riêng chỉ để viết thôi, nên mình chuyển qua blogger (của gg) và cuối cùng là chuyển qua wordpress vì giao diện và nhiều template hợp ý mình hơn :v
Thi thoảng đọc lại mấy bài mình viết ban đầu, thì kỳ cục ghê, nhưng mình vẫn thích.
2.Chuyện của Hiếu: https://khuatthiminhhieu.wordpress.com/
Đây là blog của con bạn mình :v nhưng rất thích vào đọc vì nó là bạn mình mà :v biết đâu thi thoảng hâm dở lại không nói mà viết ở đây :v
3. DUNG NGO: https://www.ngodung.com/
Đây là website của ông anh mình quen hồi cấp 3. Chuyên về ảnh ọt, mình sẽ không để bài này hiện lên fb đâu, để ông ấy đọc được chắc lại nổ tung mũi vì biết tin con em hay vào web mình xem ảnh. Nói chung ông ấy đi nhiều và chụp ảnh rất chăm chút. Trước có bài viết về những nơi muốn đến, mình đã kể về Nhật Bản rồi nhỉ. Vào đây đi và các bạn sẽ nhìn thấy những góc đẹp nhưng không chắc nổi tiếng của Nhật. Ông ấy thích chụp cảnh và con vật, nhưng cuộc sống tiền nong bắt ông ấy phải thích cả chụp người nữa :v nghe kể có những tấm ông ấy leo lên đỉnh núi, vác trên vai chục kg đồ nghề để chụp, cũng có những lúc đợi 4 5 tiếng đồng hồ chỉ để cho con Cáo quen hơi mình mà tự nhiên cho ông ấy chụp. Có ảnh nào mới cũng hay khoe mình, chắc tại biết là mình sẽ khen đấy mà, nhưng công nhận là đẹp thật :v
Ảnh bìa hôm nay cũng của ông ấy, con deer mà mình khen không ngớt lời :v và con cáo này nữa
4. Mr.K Photography: http://mrkphotography.vn/
Đây là website của anh Sếp cũ. Anh ấy có kinh nghiệm chụp ảnh và chụp rất có tâm. À không chính xác là kiếm ăn bằng chụp ảnh một thời gian. Nên chất lượng hình ảnh cũng không chê được. Ông ấy truyền cảm hứng cho mình rất nhiều. Ngoài ra những bức ảnh của anh ấy chủ yếu là tông màu tươi sáng, mỗi lần nhìn vào những bài viết đấy khiến mình phấn chấn hẳn :v mình khen dưới góc độ một người xem bình thường nhé, không chị vợ anh lại đấm cho. Nhờ có một bài viết về Thung lũng Bắc Sơn mà mình rất muốn đến đó 1 lần.
5. Táo Jo Travel: https://taojotravel.com/
Bạn này là một sự trùng hợp với mình. Đến với blog của bạn nhờ những bài review về các địa điểm bạn từng đến. Xong đến một ngày, mình biết bạn cũng là cassiopeia :v thế là theo dõi luôn :v
6. The Travel Loner: https://thetravelloner.com/
Anh này cũng do một lần tìm mấy blog về chơi bời mà mình đọc được. Đọc các series đi chơi khá chai mặt và thú vị của anh ấy, mình thấy cuồng chân lắm :v
7. I’m Nhung https://imnhung.com/
Chắn chắn bạn này tên Nhung rồi :)) tình cờ cập bến blog bạn ấy bởi bài viết về Hà Giang. Trời, xem xong 1 cái lục luôn mấy bài, thấy bạn ấy viết rất chỉn chu, chọn ảnh, chỉnh typo, dàn trang các thứ :)) khiến mình cũng có động lực làm tử tế mà chưa làm được :v nên vẫn theo dõi tiếp vầy :'(
8. Báo VNexpress: https://vnexpress.net/
Có nhiều báo để cập nhật thông tin lắm, nhưng chả hiểu sao mình lại cài see first cho cái báo này :v chắc nó đến đúng thời điểm và đúng nội dung mình cần.
Trước đó hồi còn đi học, thần tượng DBSK lắm lắm, hay có mấy forum của fan, mình cũng nhiệt tình vào đọc. Thời không cassiopeia nào là không biết KeepYoonHo, mình nhớ muốn có được link ảnh, link xem fanmade còn phải comment khá là dài dòng mới được. Ngoài ra có Đậu Hoa Quán, Kites cũng hay xem, thấy nhớ hồi cuồng nhiệt đó ghê. Bây giờ các chị đại chăm chút cho nội dung cũng lớn cả, lập gia đình, quay cuồng với cuộc sống riêng, cũng nhiều lí do nên không duy trì được nữa. Thấy tiếc lắm nhưng cũng là lẽ tất nhiên thôi.
Vì mình không làm được nên toàn đi xem như thế đó :v Mình đã từng rất muốn quy hoạch cái blog của mình để nó có chủ đề, và có chất riêng nào đó, để định vị trong đầu người đến đọc. Nhưng phần vì lười, phần vì mình càng ngày càng nhận ra mục đích ban đầu mình lập ra chỉ để mình thỏa sức viết của bản thân, chứ nếu để cho người khác trải nghiệm, thì lâu dần, phong cách viết của mình sẽ bị thay đổi và gồng theo cảm xúc của người xem mất. Mà với mình, cảm xúc là điều quan trọng. Nên thôi, mình lại coi như mình lười vậy 🙂